Nhớ những ngày chợ Tết nhộn nhịp, xe cộ thường phải gửi khá xa. Mẹ lại xách theo chiếc làn và dắt tôi vào khu chợ chật kín người.
Chợ Tết ngày đó dù được chia thành các gian nhỏ nhưng thật chẳng thể tìm nổi món đồ muốn mua. Mọi hàng quán bày ra lòng đường, ai ai cũng chen nhau mua sắm.
Cứ thế chiếc làn của mẹ dần chứa đầy những món đồ Tết. Bộ ấm mới mua mẹ đặt đáy làn, rồi đến cân đỗ xanh, bên trên là miếng thịt ba chỉ tươi rói và trên cùng là chùm quất và vài quả chanh. Mọi thứ được mẹ xếp ngay ngắn và lần lượt để món đồ nào cũng được giữ an toàn, không dập hỏng.
Tôi phụ mẹ ôm một gói lá dong, đi phía sau mắt nhìn chằm chằm chiếc làn. Với tôi, cả chợ Tết và không khí của năm mới như đang nằm trong chiếc làn ấy, theo chân hai mẹ con về nhà!