Còn nhớ mỗi dịp lễ Giáng Sinh vào những năm tháng cấp 3 chúng tôi thường trao nhau những tấm thiệp bí mật và chờ đến 12h tối mới được mở ra.
Gần như đứa nào cũng có một xấp thiệp cùng những món quà nhỏ xinh. Cuối tuần vừa rồi tôi có dịp nhìn lại những tấm thiệp đó trong tủ đồ của mình.
Bạn cấp 3, đứa thì ra nước ngoài, đứa lại vào Nam hay ở những tỉnh thành khác… Dịp lễ Tết may ra mới họp mặt một lần nhưng cũng chẳng đầy đủ.
Những tấm thiệp còn đó nhưng bạn bè lại chẳng giữ được liên lạc với nhau. Một hồi tôi mới nhận ra rằng tủ đồ của mình không cần phải để dành một chỗ cho những tấm thiệp đó. Cái tôi cần là gửi một lời nhắn đến những người bạn mà tôi quan tâm.
Hãy tìm cách giữ liên lạc với những người mà bạn thực sự quan tâm. Cùng nhau xây nên những kỷ niệm mới thay vì giữ chúng trong những tấm thiệp nằm im lìm nơi góc tủ nhé!