BlogSáchTóm Tắt & Review Sách Người Đua Diều Chi Tiết

Tóm Tắt & Review Sách Người Đua Diều Chi Tiết

Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách để đọc, “Người Đua Diều” có thể không phải là một lựa chọn “dễ chịu”, nhưng chắc chắn là một trải nghiệm “đáng nhớ”. Chuẩn bị tinh thần để bị cuốn vào một thế giới đầy cảm xúc, nơi những cánh diều không chỉ bay cao trên bầu trời, mà còn phấp phới trong cả trái tim mỗi người. Trong bài viết này, Oreka sẽ chia sẻ đến bạn đôi điều review sách Người Đua Diều, cùng tìm hiểu nhé. 

Về tác giả Khaled Hosseini

Tác giả Khaled Hosseini là một dược sĩ, tiểu thuyết gia người Afghanistan. Tên tuổi của ông được biết đến rộng rãi qua các tác phẩm Người đua diều (2003) và Ngàn mặt trời rực rỡ (2007). Ông sinh năm 1965 ở Afghanistan.

Năm 2003, ông xuất bản cuốn sách đầu tay mang The Kite Runner (bản tiếng Việt là Người Đua Diều). Cuốn sách nhanh chóng nhận được sự quan tâm của công chúng và trở thành một trong những tác phẩm bán chạy nhất tại Mỹ năm 2005. Năm 2007, bộ phim chuyển thể cùng tên của tác phẩm được công chiếu.

Sau sự thành công của cuốn sách Người Đua Diều, năm 2007, ông tiếp tục ra mắt cuốn tiểu thuyết A Thousand Spendid Suns (bản tiếng Việt là Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ).

Cuốn tiểu thuyết thứ ba của ông là And the Mountains Echoed (tạm dịch: Và những ngọn núi rền vang) được ra mắt lần đầu vào năm 2013. 

Năm 2018, ông ra mắt tác phẩm thứ 4 trong sự nghiệp văn chương của mình mang tên Sea Prayer.

hình ảnh bìa sách Người đua điều
Đôi nét về tác giả của cuốn sách Người Đua Diều

Trong bài viết này, Oreka sẽ chia sẻ đến bạn đôi điều thú vị về cuốn sách Người Đua Diều – một trong những tác phẩm làm nên tên tuổi của tác giả và gửi gắm rất nhiều bài học giá trị đến bạn đọc trên toàn cầu.

Khám phá: Những Cuốn Sách Hay Nhất Mọi Thời Đại

Tóm tắt sách Người đua diều

Dưới đây là bản tóm tắt của Người Đua Diều:

Lấy bối cảnh vào năm 2002, Người Đua Diều bắt đầu bằng dòng hồi tưởng lại thời thơ ấu của Amir và một sự kiện đặc biệt diễn ra vào mùa đông năm 1975 – dấu mốc thay đổi toàn bộ cuộc đời của cậu. Tuy nhiên Amir vẫn chưa tiết lộ chi tiết mà chỉ cho biết nó vẫn theo anh đến tận ngày nay và liên quan đến một điều mà anh đã làm với Hassan – người mà cậu gọi với cái tên là Người Đua Diều sứt môi.

Phần 1

Câu chuyện mở ra với hai cậu bé Amir và Hassan, gắn bó với nhau trong những con phố yên bình của Kabul. Amir, một cậu bé Pashtun giàu có, sống dưới bóng hình người cha quyền lực, Baba. Hassan, một cậu bé Hazara, là con trai của Ali, người hầu trung thành của Baba. Hai cậu bé cùng nhau tìm thấy niềm vui và sự trốn thoát trong trò chơi thả diều, Hassan là một người “đua diều” tài giỏi, đặc biệt là khả năng phi thường của Hassan trong việc “đọc” hướng gió và truy đuổi những con diều bị đứt dây.

Hai cậu bé Amir và Hassan có 1 điểm chung là sự thiếu vắng hơi ấm của mẹ. Cha của Amir là một người giàu có, được cậu gọi cái tên yêu thương là Baba, ông dành tình yêu thương cho cả hai cậu bé. 

Ông không ngần ngại mua quà cho Hassan giống như Amir, thậm chí còn chi tiền để phẫu thuật sứt môi cho cậu. Tuy nhiên, tình cảm của Baba dành cho Amir lại đi kèm với những kỳ vọng lớn lao, đôi khi khắc nghiệt. Ông phản đối việc cậu con trai có thích viết lách mà ông cho rằng đó là sở thích của đàn bà. Trong những khoảnh khắc hiếm hoi gần gũi với Baba, Amir đã hỏi Baba vì sao ông uống rượu, điều mà cậu được các giáo sĩ giảng giải rằng đối với đạo Hồi đó là một hành động bị cấm. Người cha tâm sự rằng, bọn giáo sĩ là những kẻ đạo đức giả, và nói cậu rằng tội lỗi của con người là “ăn cắp” cũng như chỉ cho cậu có nhiều dạng ăn cắp khác nhau. 

Tuy nhiên, bức tranh tuổi thơ tươi đẹp của Amir và Hassan dần bị nhuốm màu bởi sự phân biệt chủng tộc và bạo lực. Assef là một cậu bé Pashtun với tư tưởng thượng đẳng, luôn tìm cách hạ nhục Amir vì cậu chơi với Hassan, người mà Assef coi là thuộc về chủng tộc Hazara “hạ đẳng”. Trong một lần, Assef đã định đánh Amir nhưng Hassan đã đứng ra bảo vệ cậu, điều này khiến Assef rất tức giận và hứa sẽ trả thù. 

Mùa đông năm 1975, Amir giành chiến thắng trong cuộc thi thả diều. Để chứng tỏ lòng trung thành và tình bạn, Hassan hứa sẽ đuổi theo và mang về con diều chiến thắng cho Amir, nói: “Vì cậu, cả ngàn lần rồi”. Tuy nhiên, trên đường đi, Hassan đã bị Assef và đồng bọn phục kích. Vì không chịu giao nộp con diều, Hassan đã bị đánh đập và hãm hiếp dã man. Mãi không thấy Hassan trở về, Amir đã đi tìm Hassan và chứng kiến toàn bộ sự việc Hassan bị bạo hành, nhưng vì nỗi sợ hãi và lòng ích kỷ, cậu đã không can thiệp. Sự hèn nhát của Amir đã gây ra một vết thương lòng sâu sắc, không chỉ cho Hassan mà còn cho chính bản thân cậu. Cậu cảm thấy tội lỗi và xấu hổ nhưng nỗi ám ảnh về việc làm mất đi sự ngưỡng mộ của Baba đã khiến cậu im lặng.

Sau sự kiện kinh hoàng đó, Amir cố gắng xa lánh Hassan, cảm giác tội lỗi khiến cậu không thể đối diện với người bạn thân. Để giải thoát bản thân khỏi sự dằn vặt, Amir đã âm mưu hãm hại Hassan, gài chiếc đồng hồ của mình dưới gối của cậu và vu cho Hassan tội ăn cắp. Mặc dù bị vu oan, Hassan vẫn im lặng nhận tội, khiến Ali, người cha trung thành, quyết định rời khỏi nhà của Baba, bất chấp sự van xin của ông chủ vì từ lâu ông đã xem hai người như là thành viên của gia đình. Sự ra đi của Hassan mang đến cho Amir cảm giác tự do nhưng gieo rắc trong cậu nỗi ám ảnh trong suốt những năm tháng sau này. 

Phần 2

Năm năm sau sự kiện kinh hoàng năm 1975, cuộc xâm lược của Liên Xô đã tàn phá Afghanistan, buộc Baba và Amir phải rời bỏ quê hương. Họ trốn chạy đến Peshawar, Pakistan, trước khi đặt chân đến thành phố Fremont, California, Hoa Kỳ, bắt đầu một cuộc sống mới đầy khó khăn trong một căn hộ tồi tàn. Baba, người từng là một thương nhân giàu có và được kính trọng, chấp nhận công việc làm thêm tại một trạm xăng để mưu sinh. Amir, mang trong mình những vết sẹo của quá khứ, tập trung vào việc học. Sau khi tốt nghiệp trung học, anh đăng ký vào Đại học Công lập San Jose, chọn chuyên ngành văn học với hy vọng trau dồi khả năng viết lách, một niềm đam mê được nhen nhóm bởi Rahim Khan.

Vào mỗi Chủ nhật, Baba và Amir cùng nhau kiếm thêm thu nhập bằng việc bán hàng tại khu chợ dành cho người Afghanistan ở San Jose. Chính tại nơi này, Amir đã gặp Soraya Taheri, một cô gái tị nạn người Afghanistan xinh đẹp và thông minh, cùng gia đình cô. Soraya không chỉ thu hút Amir bởi vẻ đẹp mà còn bởi sự mạnh mẽ và lòng trắc ẩn. Cuộc gặp gỡ này đã thắp lên một tia hy vọng trong cuộc đời Amir, mang đến cho anh một cơ hội để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.

Không lâu sau, Baba được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Trong những tháng ngày cuối đời, ông dồn hết tâm sức để thực hiện tâm nguyện lớn nhất của mình: chứng kiến con trai kết hôn. Ông đã hỏi cưới Soraya cho Amir, và hai người đã tổ chức một đám cưới ấm cúng. Sau khi Baba qua đời, Amir và Soraya bắt đầu cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Tuy nhiên, hạnh phúc của họ không trọn vẹn khi họ không thể có con, dù đã cố gắng bằng nhiều cách khác nhau. Mặc dù vậy, tình yêu và sự thấu hiểu giữa Amir và Soraya vẫn là nguồn sức mạnh lớn lao, giúp họ vượt qua mọi khó khăn.

Amir, với tài năng và sự nỗ lực không ngừng, đã trở thành một tiểu thuyết gia thành công. Cuộc sống dường như đã ổn định, nhưng quá khứ vẫn luôn ám ảnh anh. Mười lăm năm sau ngày cưới, Amir bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ Rahim Khan. Bất chấp bệnh tật hiểm nghèo đang hành hạ, Rahim Khan muốn gặp lại Amir tại Peshawar. Ông nói với Amir một câu nói đầy ý nghĩa: “Luôn có một con đường để tốt lành trở lại”. Câu nói này như một lời kêu gọi, đánh thức lương tâm và khơi dậy trong Amir khát vọng chuộc lỗi, thôi thúc anh phải đối mặt với những bóng ma của quá khứ và tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn. Cuộc gọi này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời Amir, mở ra một hành trình đầy cam go và thử thách, nhưng cũng đầy hy vọng và cơ hội để hàn gắn những vết thương và tìm lại chính mình.

Phần 3

Lời nói của Rahim Khan đã thay đổi cuộc đời Amir mãi mãi. Anh biết được sự thật kinh hoàng: Hassan và Ali đều đã qua đời. Ali đã chết vì bom mìn, còn Hassan và vợ bị Taliban sát hại khi cố gắng bảo vệ ngôi nhà của Baba và Amir ở Kabul. Nhưng cú sốc lớn nhất là sự thật Hassan không phải là con trai của Ali, mà là con trai ngoài giá thú của Baba và Sanaubar. Điều này có nghĩa, Hassan là em trai cùng cha khác mẹ của Amir. Trọng trách lớn lao mà Rahim Khan giao phó cho Amir là giải cứu Sohrab, con trai duy nhất của Hassan, khỏi một trại trẻ mồ côi tồi tàn ở Kabul. Lời hứa “luôn có một con đường để tốt lành trở lại” đã thôi thúc Amir lên đường, bắt đầu một hành trình đầy nguy hiểm và đau khổ để chuộc lại những lỗi lầm trong quá khứ.

Với sự giúp đỡ của Farid, một tài xế taxi người Afghanistan và là cựu chiến binh, Amir tìm đến Kabul và bắt đầu cuộc tìm kiếm Sohrab. Họ phát hiện ra rằng một quan chức Taliban thường xuyên đến trại trẻ mồ côi, mang theo tiền và chọn một đứa trẻ để mang đi. Gã quan chức này không ai khác chính là Assef, kẻ đã gây ra biết bao đau khổ cho Hassan và Amir năm xưa. Hắn giam giữ Sohrab và biến cậu bé thành nô lệ tình dục. Để cứu Sohrab, Amir đã phải đối mặt với Assef trong một trận chiến tay đôi tàn khốc. Dù bị đánh đập dã man, Amir vẫn kiên cường chiến đấu, chấp nhận mọi đau đớn để chuộc lại lỗi lầm năm xưa. Trong lúc nguy cấp, Sohrab đã dùng ná cao su bắn mù mắt Assef, giúp Amir thoát khỏi nguy hiểm.

Amir đưa Sohrab đến Pakistan và hứa sẽ đưa cậu bé sang Mỹ để bắt đầu một cuộc sống mới. Tuy nhiên, quá trình xin thị thực gặp nhiều khó khăn. Amir buộc phải nói dối Sohrab, thuyết phục cậu bé quay trở lại trại trẻ mồ côi một thời gian ngắn. Nỗi sợ hãi và ám ảnh về quá khứ đã khiến Sohrab cố gắng tự tử, một hành động cho thấy những vết thương lòng sâu sắc mà cậu bé phải gánh chịu. May mắn thay, Amir đã kịp thời cứu sống Sohrab và cuối cùng cũng đưa được cậu bé đến Hoa Kỳ.

Tại Mỹ, Sohrab sống khép kín và xa lánh mọi người. Dù Amir và Soraya hết lòng yêu thương và chăm sóc, Sohrab vẫn không thể vượt qua được những ám ảnh kinh hoàng trong quá khứ. Cuộc sống dường như rơi vào bế tắc cho đến một ngày, Amir đưa Sohrab đi thả diều. Anh đã gợi nhớ lại những mánh khóe thả diều của Hassan và sử dụng chúng để chiến thắng trong cuộc thi. Khoảnh khắc Sohrab nở một nụ cười hiếm hoi, Amir cảm nhận được một tia hy vọng. Anh lao theo con diều đang rơi, lặp lại lời hứa năm xưa của Hassan: “Vì cháu, cả ngàn lần rồi”. Khoảnh khắc này đánh dấu sự khởi đầu của một hành trình mới, một hành trình chữa lành vết thương và xây dựng lại cuộc sống. Liệu nụ cười của Sohrab có đủ sức xóa tan những bóng ma quá khứ? Liệu Amir có thể thực sự chuộc lại những lỗi lầm năm xưa? Câu chuyện kết thúc mở, để lại cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc về lòng trung thành, sự phản bội, sự hối hận và khả năng tìm thấy sự cứu rỗi trong những hành động vị tha.

Người đua diều nói về điều gì?

Người đua diều là cuốn tiểu thuyết đầu tay của nhà văn Khaled Hosseini, được giới thiệu đến bạn đọc lần đầu vào năm 2003. Tên của tác phẩm được lấy cảm hứng từ một lễ hội truyền thống, có tên là “Đấu diều” tại Afghanistan.

Thuật ngữ “người đua diều” dùng để chỉ những người chạy đi nhặt những chiếc diều rơi khỏi bầu trời sau trận đấu diều về để làm chiến lợi phẩm. 

Cuốn sách Người Đua Diều không chỉ là một câu chuyện xúc động về tình bạn, mối quan hệ gia đình, sự chuộc lỗi mà còn phản ánh hiện thực những nỗi đau mà chiến tranh “giáng” xuống những con người vô tội.

Tội lỗi và sự chuộc lỗi là chủ đề xuyên suốt của tác tác phẩm. Điểm mấu chốt của tác phẩm đến từ sự kiện Hassan bị cưỡng bức bởi Assef mà Amir đã bất lực hoàn toàn trong việc ngăn cản sự việc đó xảy ra dù cậu nhìn thấy điều này. Đây là nguyên nhân chính dẫn đến sự sụt đổ của tình bạn giữa Hassan và Amir, và trở thành nỗi ám ảnh trong suốt những năm tháng sau này của cậu.

Sách Người đua diều review, hình ảnh cuốn sách được đặt ở kệ gỗ gần đầu giường
Tiểu thuyết Người đua diều nói về điều gì?

Khám phá: 17 Cuốn Sách Văn Học Kinh Điển Nhất Định Không Nên Bỏ Qua

Độc giả review sách Người Đua Diều như thế nào?

Bạn đọc đánh giá Người Đua Diều như thế nào? Trên trang Goodreads, cuốn sách nhận được gần 3.34 triệu lượt đánh giá với điểm trung bình là 4.35/5.00.

Cùng Oreka tìm hiểu xem độc giả nhận xét gì sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết này nhé.

Bạn đọc có nickname Vivian Trương review,

“Giữa bối cảnh đất nước Afghanistan thời kì những năm 60-70 loạn lạc nhưng không kém phần phồn thịnh trong Thế chiến, tình bạn thân thiết giữa hai cậu bé – một người là cậu chủ giàu có, người còn lại là cậu bé đầy tớ trong nhà bắt đầu từ đây. Những cánh diều gắn kết hai cậu bé lại với nhau, thân thiết như hình với bóng…mãi cho đến mùa đông 1975, mọi thứ thay đổi hoàn toàn.
Câu chuyện trải dài từ bối cảnh Afghanistan sang Pakistan, đến Mỹ rồi lại quay về quê nhà Afghanistan của cậu chủ nhà giàu Amir. Truyện phản ánh một xã hội phân biệt giai cấp và chủng tốc khá nặng nề. Một câu chuyện khá tàn khốc, chân thực, sâu sắc, đau lòng, cảm động, là sự chuộc tội và ăn năn của tâm hồn, sự chuộc tội cho một hành động bé nhỏ đã làm thay đổi tất cả.
Truyện này làm mình rơi nước mắt và tiếc nuối khá nhiều, bao nhiêu cảm xúc cứ dồn vào một lúc rồi đến lúc gấp sách lại chỉ còn là trống rỗng…Giọng văn sao mà hay quá, sâu sắc quá, tàn khốc choáng ngợp quá, mình chỉ có thể dùng từ “Dữ dội” dành cho cuốn sách này thôi!
“Vì cậu, cả ngàn lần rồi!””

Bạn đọc Lê Tuyền Ichi nhận xét,

“Tiếng tăm của tác phẩm “Người đua diều” mình đã nghe từ lâu, lâu nay vẫn lăm le muốn đọc. Cách đây không lâu, khi Mỹ rút khỏi Afghanistan, Nga và Trung Quốc nhảy vào, sự kiện đó đã đẩy đến những trang sách đầu tiên của Người đua diều.
Đã có những lúc mình muốn bỏ ngang quyển sách, nhất là ở các chương giữa. Càng về cuối, thiện cảm của mình càng tăng dần trên từng trang sách.
Xin bỏ qua hết việc người Afghanistan tỵ nạn, Taliban chiếm đóng, Liên Xô xâm lược, đây chỉ là một câu chuyện Giàu Cảm Xúc.
Keyword cốt lõi trong Người đua diều là “Lỗi Lầm”. Các nhân vật với đầy lầm lỗi và sự chuộc tội.
Và phải chăng chính điều đó, mà câu chuyện lại chân thật đến thế?
Một câu chuyện chân thật và đầy xúc cảm, qua giọng văn thủ thỉ đầy da diết của tác giả, được kể với hình thức tự truyện, về cuộc đời của một người Afghanistan sinh sống trên đất Mỹ.
Người đáng nể nhất truyện là Baba, chuẩn đàn ông toàn tập.
Người đáng mến thương nhất, không ai khác, là Ali Hassan – người đua diều, ôi sự chân thật, lòng trung thành, tấm lòng nhân hậu ấy.
Có những quyển sách phải kiên trì đọc đến cuối, để nhận ra đây là một báu vật. Người đua diều chính là một quyển sách như thế!”

Bạn đọc Hạnh chia sẻ, 

“Mình bị ám ảnh tất cả những gì liên quan đến Hassan. Mình tìm kiếm dấu vết của cậu bé ấy qua những trang sách, ở mọi đoạn văn. Vì sao ư? Vì Hassan chính trực, dũng cảm và trung thành một cách đơn phương. Trái tim vị tha và bao dung của Hassan khiến mình ngạc nhiên tột độ và cảm động chỉ muốn khóc. Trong xã hội này, người như Amir đầy rẫy, còn những người như Hassan ít ỏi như thể sắp tuyệt chủng đến nơi vậy.
Nói như vậy, không có nghĩa mình ghét Amir, một cậu bé hèn hạ, nhát gan, tự mãn, luôn dằn vặt bản thân một cách khổ sở. Chính vì số người giống Amir trong xã hội này nhiều quá nên mình thông cảm và thương cậu bé này. Và cũng bởi lẽ đó, điều thứ hai làm mình ám ảnh là tình cảm cha con phức tạp giữa Baba, Amir và Hassan.
Một tác phẩm văn học hấp dẫn và lôi cuốn mình, không chỉ bởi ý tưởng đặc sắc và văn phong riêng biệt, mà còn bởi tác giả đã lồng vào đó tinh thần của một đất nước, một dân tộc, nhất là những nước ít người ngó ngàng đến hoặc dễ bị truyền thông bóp méo xuyên tạc. Tinh thần đó là lịch sử, văn hóa, là chính trị, xã hội. Ai cũng có thể truyền tải tinh thần đó vào trang viết của họ, nhưng không phải ai cũng đủ bút lực để truyền tải một cách tinh tế, đầy dấu ấn.”

Đánh giá cá nhân sách Người Đua Diều?

Cuốn tiểu thuyết Người đua diều của Khaled Hosseini không đơn thuần là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là bức tranh sống động về lịch sử, xã hội và đất nước Afghanistan, chứa đựng nhiều cảm xúc qua hành trình chuộc lỗi của Amir. Tác phẩm lên án mạnh mẽ sự tàn bạo của chiến tranh, sự phân biệt chủng tộc. 

Bên cạnh đó, tác phẩm ca ngợi những phẩm chất cao đẹp của con người, như lòng trung thành, sự hy sinh, và tình yêu vô điều kiện. 

Với lối viết giàu cảm xúc và khả năng kể chuyện tài tình, Hosseini đã tạo nên một tác phẩm vừa mang tính cá nhân sâu sắc vừa phản ánh hiện thực xã hội phức tạp. Người Đua Diều đã chinh phục hàng triệu độc giả trên toàn thế giới, không chỉ bởi câu chuyện hấp dẫn mà còn bởi những giá trị nhân văn sâu sắc mà nó mang lại. Tác phẩm đã trở thành một biểu tượng của hy vọng, sự tha thứ và khả năng tìm thấy ánh sáng ngay cả trong những nơi tăm tối nhất.

review Người đua diều, hình ảnh cuốn sách được đặt trên bàn, bên cạnh có một cuốn sổ, 1 cái bút và 2 cành hoa khô
Đánh giá cá nhân về cuốn sách Người Đua Diều

Những đoạn trích hay trong cuốn sách Người Đua Diều

Một số đoạn trích giàu cảm xúc và ý nghĩa trong Người Đua Diều có thể kể đến như:

“Vì cậu, cả ngàn lần rồi”

(For you, a thousand times over)

“Luôn có một con đường để tốt lành trở lại”

There is a way to be good again

“Tôi tự hỏi liệu đó có phải là con đường mà sự tha thứ đâm chồi nảy lộc, không phải bằng trống giong cờ mở, mà chính là nỗi đau đã thu dọn những đồ lề của nó, gói ghém lại và tiêu biến đi không lời giã biệt giữa đêm khuya.”

I wondered if that was how forgiveness budded; not with the fanfare of epiphany, but with pain gathering its things, packing up, and slipping away unannounced in the middle of the night.

“Đôi khi thậm chí chỉ cần một ngày, cũng có thể thay đổi toàn bộ cả cuộc đời…”

Sometimes even a single day, can change the course of a whole lifetime

“Chỉ có duy nhất một tội ác, và đó là trộm cắp… khi con nói dối, con cướp đi quyền được biết sự thật của một người. Mọi tội khác đều là biến thái của tội ăn cắp. Khi con giết một người, con ăn cắp một cuộc đời. Con ăn cắp quyền làm vợ của một người đàn bà, cướp cha của lũ trẻ. Khi con nói dối là con ăn cắp quyền của ai đó được biết sự thật. Khi còn lừa bịp, con ăn cắp quyền được ngay thẳng. Con có hiểu không?” Baba của Amir cũng là một người vĩ đại.

There is only one sin, only one. And that is theft. Every other sin is a variation of theft. When you kill a man, you steal a life… you steal his wife’s right to a husband, rob his children of a ather. When you tell a lie, you steal someone’s right to the truth. When you cheat, you steal the right to fairness… there is no act more wretched than stealing.

“Một cậu bé không thể chịu đựng bản thân mình sẽ trở thành một người đàn ông không thể chịu đựng bất cứ điều gì.”

A boy who won’t stand up for himself becomes a man who can’t stand up to anything.

“Ngay cả làm đau người xấu cũng là sai trái. Bởi vì họ không biết điều gì tốt hơn, bởi vì người xấu đôi khi cũng trở thành tốt.”

It’s wrong to hurt even bad people. Because they don’t know any better, and because bad people sometimes become good.

“Trẻ con không phải những cuốn sách tô màu. Anh không thể điền vào đó bằng những màu sắc anh thích.”

Children aren’t coloring books. You don’t get to fill them with your favorite colors.

Tạm kết

Trên đây là một vài chia sẻ review sách Người Đua Diều mà Oreka muốn gửi đến bạn. Hy vọng rằng, bài viết mang đến cho bạn nhiều thông tin hữu ích và thú vị về cuốn sách thú vị này.

Nếu bạn có thêm bất kỳ câu hỏi nào, đừng ngần ngại để lại bình luận để Oreka và mọi người cùng biết nhé.

Mua sách cũ giá tốt trên Oreka ngay.

Huy Kiều
Huy Kiều
Huy Kiều được bạn bè yêu mến đặt cho biệt danh là “Mọt sách mê viết lách". Huy là một mọt sách chính hiệu. Tủ sách cá nhân của anh chứa hơn 300 đầu sách, thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau, trong đó sách phát triển bản thân là loại sách mà Huy thích đọc nhất. Huy đọc sách ở mọi lúc mọi nơi, từ lúc đi học, đi làm cho đến những lúc rảnh rỗi ở nhà. Với Huy, sách là một nguồn tri thức vô tận và có thể giúp anh học hỏi được nhiều điều mới mẻ. Không chỉ là một người mê đọc sách, Huy còn có đam mê với viết lách. Các bài blog của Huy trên Oreka chia sẻ những kiến thức và kinh nghiệm cá nhân về việc đọc sách, cũng như giới thiệu những cuốn sách hay đến với mọi người.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

ĐỌC NHIỀU
banner sach