Tết sắp đến rồi, có ai thích ăn bánh Chưng như mình không?
Còn nhớ trước đây, khi ba đem chiếc nồi to ra đánh rửa là mình háo hức vô cùng. Háo hức khi sắp được gói bánh cùng người thân, háo hức được xếp từng chiếc bánh vào nồi, được ngồi ngủ gật trong lòng ba chờ bánh chín…
Với mình, nồi bánh chứa đựng cả không khí Tết. Khi chiếc vung to được mở, làn khói tràn ra như cái Tết đang len lỏi vào từng ngóc ngách. Mùi thơm của mẻ bánh Chưng càng làm mình phải gắng hít lấy một hơi căng đầy lồng ngực để không bỏ sót hương vị của Tết.
Ngày đó là vậy, giờ nhà mình cũng không còn dùng chiếc nồi to để nấu bánh nữa, mẹ thường đặt mấy chiếc bánh vừa đủ thắp hương ở ngoài hàng. Không còn cùng người thân gói bánh, cũng không còn thức trông nồi… Dù giờ Tết có vẻ đầy đủ, sung túc hơn nhưng không còn được trải qua những điều như vậy lại khiến mình thấy thiếu đi chút gì đó của Tết.
Chiếc nồi giờ được ba dùng để đựng ngô, vẫn nằm đó trong căn bếp như một người lưu giữ những kỷ niệm về cái Tết ngày xưa của nhà mình!