Ngày mai, tôi cùng mẹ đi thăm đứa cháu thứ 2 của tôi. Mẹ dặn nhớ mang theo hộp đồ trong tủ quần áo của mẹ với một giọng điệu khá nghiêm túc.
Tôi chỉ lẳng lặng đem theo, cũng không thắc mắc gì.Tới viện mẹ tôi quấn quýt cháu rồi vui vẻ mở hộp ra.
Tôi thực sự bất ngờ, đó là đôi tất ngựa vằn tôi đã mua cho Shin – đứa cháu đầu của tôi. Mẹ vừa đeo tất cho cháu, miệng không ngừng nói “xin vía, xin vía”.
Lúc về tôi mới hỏi mẹ sao lại tặng đôi tất cũ như vậy cho cháu. Mẹ nói rằng người ta thường hay giữ lại đồ sơ sinh của đứa trẻ khỏe mạnh để xin vía tốt cho em bé.
Nhìn thấy đôi tất, tôi chẳng hiểu được logic của việc xin vía nhưng lại làm tôi nhớ về quãng thời gian mà cả gia đình anh chị ở cùng nhà khi Shin mới ra đời.
Ngôi nhà luôn có mùi sữa, mùi tã bỉm, rồi tiếng khóc nửa đêm của Shin,… Và cả không khí ấm cúng, vui vẻ mỗi khi Shin cười.
Tôi cũng đã thấy nhiều người giữ lại đồ sơ sinh để dành cho các bé.
Thay vì chỉ giữ một vài món đồ nhỏ như mẹ tôi thì họ lại giữ nhiều nhất có thể, tôi biết rằng các món đồ sơ sinh thường chỉ dùng được mấy lần và còn rất mới thì đã không vừa nữa.
Tuy nhiên thời gian để dùng lại những món đồ đó có thể rất dài.
Thay vì vậy hãy cho, tặng những người có nhu cầu càng sớm càng tốt, đồ dùng sẽ vẫn còn rất mới và hữu dụng.
Các mẹ cũng có thể đăng bán trên mục “Đồ cho mẹ và bé” tại Oreka nhé!